Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Mặc định
Lớn hơn
Tên thuốc gốc (Hoạt chất)
Ginseng (nhân sâm).
Loại thuốc
Sản phẩm thảo dược.
Dạng thuốc và hàm lượng
Bột rễ thô.
Cao lỏng: 1 củ nhân sâm khoảng 7g / chai 200ml
Viên nang mềm:
Cao nhân sâm đã định chuẩn (tương đương với 0,9 mg Ginsenoid Rb1, Rg1 và Re) 40 mg;
Chiết xuất nhân sâm Panax ginseng (4% ginsenosid) 40mg;
Viên sủi: Cao nhân sâm đã định chuẩn tương đương với 0,9 mg Ginsenoid Rb1, Rg1 và Re.
Dùng trong trường hợp cơ thể suy yếu, mệt mỏi kiệt sức, suy nhược thần kinh, làm tăng sức đề kháng của cơ thể, chống thiếu máu.
Rễ nhân sâm được sử dụng rộng rãi với các tác dụng điều hòa miễn dịch, chống ung thư, tim mạch, thần kinh trung ương, nội tiết, nhưng những công dụng này chưa được xác nhận bởi các thử nghiệm lâm sàng.
Nhân sâm thường được gọi là P. quinquefolius L. hoặc P. ginseng C.A. Meyer, 2 thành viên của họ Araliaceae. Các hợp chất chính trong nhân sâm bao gồm saponin triterpene, polyacetylene, sequiterpenes, polysaccharides, peptidoglycans, các hợp chất chứa nitơ và các hợp chất khác, bao gồm axit béo, carbohydrate và các hợp chất phenolic. Các saponin triterpene được coi là các hợp chất hoạt động mạnh nhất, và một số ước tính báo cáo có tới 150 ginsenoside khác nhau, được nhóm thành các nhóm dammarane hoặc oleanane. Ginsenosides Rb1, Rb, Rc, Rd, Re, Rf, và Rg1 là các thành phần phổ biến nhất của các sản phẩm nhân sâm thương mại.
Tác dụng của nhân sâm: Đại bổ nguyên khí, ích huyết, kiện tỳ ích phế, sinh tân, an thần ích trí.
Cả ginsenosides và polyacetylenes đã chứng minh tác dụng chống ung thư trong ống nghiệm, bao gồm tác dụng gây độc tế bào trực tiếp và ức chế tăng trưởng, cảm ứng sự biệt hóa và ức chế di căn. Nồng độ cao của M1, một chất chuyển hóa có hoạt tính của Rb1, Rb2 và Rc, gây ra cái chết tế bào của tế bào u ác tính của chuột bằng cách điều chỉnh các protein liên quan đến quá trình apoptosis. Ginsenosides Rh2 và Rh3 gây ra sự biệt hóa của các tế bào bệnh bạch cầu promyelocytic thành các tế bào hạt; Rg3 ức chế sự kết dính và xâm lấn của các tế bào u ác tính và giảm di căn phổi. Dữ liệu dịch tễ học lâm sàng ủng hộ tác dụng bảo vệ của nhân sâm đối với các bệnh ung thư cơ quan không đặc hiệu.
Các saponin trong nhân sâm đã được báo cáo là hoạt động như chất đối kháng canxi có chọn lọc và tăng cường giải phóng oxit nitric từ các tế bào nội mô và tế bào thần kinh. Các nghiên cứu in vitro đã chỉ ra rằng tổng saponin nhân sâm chiết xuất từ Panax notoginseng và P. quinquefolius đã ức chế sự xâm nhập calci qua các kênh calci do thụ thể vận hành mà không ảnh hưởng đến sự xâm nhập calci qua các kênh điện thế hoặc giải phóng calci nội bào.
Rb1 và Rg1 dường như đóng một vai trò chính trong các tác động kích thích và ức chế thần kinh trung ương và có thể điều chỉnh chất dẫn truyền thần kinh. Hoạt động cholinergic, liên quan đến trung gian các quá trình học tập và ghi nhớ, bị ảnh hưởng bởi một số ginsenoside. Các tác dụng chống oxy hóa, chống viêm, chống nhiễm trùng và kích thích miễn dịch được cho là góp phần tạo ra tác dụng bảo vệ trong các rối loạn thoái hóa thần kinh.
Có bằng chứng hỗ trợ việc điều chỉnh sự nhạy cảm và tiết insulin dựa trên các hoạt động cholinergic, dopaminergic, adrenergic và nitric oxide được tìm thấy với ginsenosides. Chúng đã được ghi nhận là ảnh hưởng đến chuyển hóa glucose trong các nghiên cứu trên động vật.
So với ban đầu và giả dược, việc sử dụng 6 g/ ngày polysaccharide có tính axit Y-75 (Ginsan) từ P. nhân sâm trong 14 tuần đã giúp tăng cường đáng kể hoạt động gây độc tế bào dẫn đến chết người ở 72 tình nguyện viên khỏe mạnh. Hoạt động thực bào của hồng cầu cũng tăng lên đáng kể ở tuần thứ 14 so với giả dược.
Không có dữ liệu
Không có dữ liệu
Không có dữ liệu
Không có dữ liệu
Ginseng có thể làm tăng nồng độ imatinib trong huyết thanh.
Ginseng tương tác đáng kể với warfarin, có thể làm giảm nồng độ warfarin trong huyết thanh. Tránh sử dụng cho bệnh nhân suy tim.
Phụ nữ có thai, cơn huyết áp cấp.
Không nên dùng vào buổi tối, trước khi đi ngủ vì có thể gây khó ngủ hoặc mất ngủ.
Không dùng cho người mẫn cảm với bất kỳ thành phần nào của thuốc.
Các chế phẩm thô của bột rễ khô từ 1 đến 2 g có thể được dùng hàng ngày trong tối đa 3 tháng. Liều lượng của rễ thô dao động từ 0,5 đến 3 g / ngày và liều lượng của chất chiết xuất nói chung dao động từ 100 đến 800 mg. Rễ nhân sâm được tiêu chuẩn hóa theo hàm lượng ginsenosides, và có thể được nhai hoặc uống dưới dạng bột, chiết xuất lỏng, sắc hoặc tiêm truyền.
Cao lỏng: Ngày dùng 2 lần, mỗi lần 1 muỗng cà phê pha với nước chín. Không dùng trước khi ngủ.
Viên nang mềm: 1 viên nang mềm mỗi ngày.
Viên sủi: Uống 1 viên/ ngày, có thể uống cùng với thức ăn.
Không dùng cho trẻ em dưới 12 tuổi.
Chưa có báo cáo.
Tránh sử dụng trong thời kỳ mang thai do không đủ bằng chứng an toàn. Mối quan tâm về tác dụng estrogen của nhân sâm chưa được xác định, trong khi khả năng gây quái thai trong ống nghiệm ở chuột đã được báo cáo ở liều cao giả tạo của ginsenosides.
Thiếu thông tin liên quan đến an toàn và hiệu quả đối với việc sử dụng thuốc cho phụ nữ đang cho con bú.
Không ảnh hưởng đến khả năng lái xe và vận hành máy móc.
Quá liều và độc tính
Một "hội chứng lạm dụng nhân sâm" được mô tả dựa trên một nghiên cứu không kiểm soát, trong đó những người tham gia sử dụng tới 15 g nhân sâm mỗi ngày. Hội chứng lạm dụng nhân sâm bao gồm các triệu chứng như tăng huyết áp, tiêu chảy, khó ngủ, đau xương chũm, phát ban trên da, lú lẫn và trầm cảm. Hai trường hợp mới khởi phát cơn hưng cảm cấp tính sau khi dùng liều cao cũng đã được báo cáo.
Cách xử lý khi quá liều
Khi giảm liều xuống 1,7 g / ngày, các phản ứng có hại đã được giải quyết. Các tác dụng không mong muốn nói chung sẽ hết khi ngưng dùng thuốc. Báo với bác sĩ nếu các triệu chứng trở nên nặng hơn.
Nếu quên dùng một liều thuốc, hãy uống càng sớm càng tốt khi nhớ ra. Tuy nhiên, nếu gần với liều kế tiếp, hãy bỏ qua liều đã quên và uống liều kế tiếp vào thời điểm như kế hoạch. Không uống gấp đôi liều đã quy định.
Tên thuốc: Ginseng
Ngày cập nhật: 27/07/2021