Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Mặc định
Lớn hơn
Hiện tượng đổ mồ hôi đêm có thể gây khó chịu và ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của những người mắc phải tình trạng này. Trong hầu hết các trường hợp, đổ mồ hôi ban đêm không đe dọa tính mạng, nhưng đôi khi chúng có thể là dấu hiệu sớm của một số vấn đề sức khỏe nghiêm trọng đòi hỏi phải điều trị.
Hiện tượng đổ mồ hôi đêm là một dạng biểu hiện phổ biến trong giai đoạn mãn kinh, tuy nhiên, nó cũng có thể do một số bệnh lý hoặc ảnh hưởng từ việc sử dụng thuốc. Đa số các tình trạng đổ mồ hôi ban đêm không đặt ra vấn đề nghiêm trọng. Cùng tìm hiểu các nguyên nhân hàng đầu gây đổ mồ hôi vào ban đêm qua bài viết dưới đây.
Có nhiều nguyên nhân đa dạng gây ra tình trạng đổ mồ hôi ban đêm. Để xác định nguyên nhân, các bác sĩ thường thực hiện cuộc trò chuyện chi tiết với bệnh nhân để thu thập lịch sử bệnh hoặc yêu cầu thực hiện một số xét nghiệm để đưa ra chẩn đoán chính xác về nguyên nhân gây ra hiện tượng đổ mồ hôi ban đêm. Các yếu tố đã được chứng minh có thể gây ra tình trạng này bao gồm:
Tình trạng đổ mồ hôi ban đêm ở phụ nữ thường xuất phát từ thời kỳ mãn kinh, đây là một nguyên nhân phổ biến. Những cơn bốc hỏa, thường xuyên xảy ra trong thời kỳ mãn kinh, có thể gây ra việc cơ thể bài tiết mồ hôi nhiều, kể cả khi ngủ.
Phụ nữ trẻ có thể trải qua hiện tượng này sau khi tiến hành các thủ thuật cắt bỏ 2 buồng trứng hoặc điều trị ung thư bằng hóa trị dẫn đến ngừng kinh. Ngoài ra, các yếu tố như bệnh trầm cảm, tình trạng lo lắng tăng cao trong thời kỳ mãn kinh, cùng với tình trạng chán nản hoặc việc tiêu thụ nhiều rượu mỗi ngày cũng đóng góp vào việc gây ra hiện tượng đổ mồ hôi ban đêm.
Tình trạng này xảy ra khi các tuyến mồ hôi trong cơ thể tăng cường hoạt động một cách không lý do rõ ràng hoặc không có bất kỳ vấn đề sức khỏe cụ thể nào tác động.
Tình trạng nhiễm trùng có thể làm cho người bệnh đổ mồ hôi nhiều, đặc biệt là vào ban đêm. Các bệnh nhiễm trùng như viêm nội tâm mạc do vi khuẩn (nhiễm trùng lớp lót bên trong của tim và van tim) và viêm tủy xương (nhiễm trùng xương) có thể gây ra hiện tượng này. Ngoài ra, một số bệnh nhiễm trùng khác, mặc dù hiếm hoi, cũng có thể dẫn đến chứng đổ mồ hôi ban đêm.
Các triệu chứng như sốt, đau, sưng hạch bạch huyết, và đau nhức ở các khớp là thông thường trong các trường hợp mắc HIV/AIDS, và chúng có thể dẫn đến hiện tượng đổ mồ hôi ban đêm. Nhiều bệnh nhiễm trùng cơ hội liên quan đến AIDS cũng có thể gây ra hiện tượng đổ mồ hôi đêm.
Ngoài ra, nghiên cứu đã chỉ ra rằng hơn một nửa số người mắc bệnh lao cũng thường xuyên đổ mồ hôi ban đêm. Sự phát triển của vi khuẩn lao trong phổi thường đi kèm với các triệu chứng như ho kéo dài, ho ra máu, sốt, mệt mỏi và chán ăn.
Hiện tượng đổ mồ hôi ban đêm có thể là một triệu chứng sớm của một số loại ung thư, đặc biệt là ung thư hạch. Các hạch bạch huyết, lá lách, tủy xương và tuyến ức thường là nơi xuất phát của ung thư này. Khoảng 25% người mắc bệnh ung thư hạch Hodgkin báo cáo có triệu chứng như sốt và đổ mồ hôi ban đêm.
Họ cũng thường trải qua mệt mỏi, ngứa ngáy, và đau ở khu vực nơi khối u phát triển. Tuy nhiên, người mắc ung thư, nếu không được phát hiện và chẩn đoán kịp thời, cũng có thể phát hiện các triệu chứng khác như sốt và giảm cân không lý do.
Nhiều loại thuốc được sử dụng để điều trị các bệnh lý khác cũng có thể gây chứng đổ mồ hôi ban đêm, với thuốc chống trầm cảm là một trong những loại phổ biến nhất dẫn đến hiện tượng này. Thống kê cho thấy có khoảng 8-22% người sử dụng thuốc chống trầm cảm trải qua tình trạng đổ mồ hôi ban đêm. Các loại thuốc tâm thần khác cũng có thể tác động và dẫn đến hiện tượng này.
Một số thuốc hạ sốt như acetaminophen, aspirin và ibuprofen có thể gây ra đổ mồ hôi ban đêm, nhưng thường không nghiêm trọng. Các phương pháp điều trị thay thế hormone và steroid như cortisone hay prednison cũng được nghi ngờ có thể gây ra hiện tượng đổ mồ hôi ban đêm.
Các loại thuốc điều trị tăng huyết áp và khô miệng cũng có thể kích thích tuyến mồ hôi hoạt động mạnh hơn, đặc biệt là vào ban đêm.
Lượng đường trong máu giảm có thể gây ra chứng đổ mồ hôi. Người sử dụng insulin để điều trị bệnh đái tháo đường hoặc các loại thuốc điều trị tiểu đường khác có thể trải qua tình trạng hạ đường huyết kèm theo đổ mồ hôi vào ban đêm.
Rối loạn nội tiết tố, bao gồm pheochromocytoma, hội chứng carcinoid và bệnh cường giáp, có thể gây ra đổ mồ hôi hoặc cảm giác đỏ bừng mặt.
Pheochromocytoma là một loại u tủy thượng thận hiếm, không phải là ung thư nhưng có thể gây ra sản xuất hormone quá mức, dẫn đến tăng huyết áp, đổ mồ hôi ban đêm, đau đầu và nhịp tim nhanh. Đa số người mắc u tủy thượng thận thuộc độ tuổi từ 20 đến 50, và nhóm nguy cơ cao bao gồm những người có tăng huyết áp hoặc mắc các vấn đề gen.
Mặc dù không phải là nguyên nhân hàng đầu, nhưng các bệnh lý liên quan đến hệ thần kinh, bao gồm chứng khó đọc, tình trạng syringomyelia sau chấn thương, đột quỵ và bệnh lý thần kinh tự trị, có thể làm tăng cường hoạt động của tuyến mồ hôi và gây ra chứng đổ mồ hôi ban đêm.
Mồ hôi ban đêm thường không đòi hỏi sự quan tâm đặc biệt và không cần thiết phải được điều trị. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, đây có thể là một tín hiệu cảnh báo về một tình trạng y tế tiềm ẩn cần được chăm sóc.
Nên đi khám bác sĩ hoặc cơ sở y tế nếu bạn:
Cụ thể, nếu mồ hôi ban đêm đi kèm với sốt cao, ho, tiêu chảy hoặc giảm cân đột ngột mà không rõ nguyên nhân, đây có thể là dấu hiệu của một bệnh lý nghiêm trọng. Đối với những người mắc bệnh ung thư hạch hoặc HIV, mồ hôi ban đêm thường là một tín hiệu cảnh báo về sự tiến triển xấu của bệnh.
Có một số biện pháp mà người bệnh có thể thực hiện để ngăn chặn sự xuất hiện của mồ hôi ban đêm. Để giảm nguy cơ mắc bệnh đổ mồ hôi ban đêm, bạn có thể thực hiện các biện pháp sau:
Có thể thấy trong hầu hết các trường hợp, đổ mồ hôi đêm không đe dọa tính mạng, nhưng đôi khi chúng có thể là dấu hiệu sớm của một số vấn đề sức khỏe nghiêm trọng vì vậy bạn không nên chủ quan khi thấy hiện tượng này.
Xem thêm: