Tốt nghiệp đại học Khoa Dược. Có kinh nghiệm hơn 10 năm trong lĩnh vực Dược phẩm, tư vấn thuốc và thực phẩm chức năng. Hiện đang là giảng viên cho Dược sĩ tại Nhà thuốc Long Châu.
Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Mặc định
Lớn hơn
Ruồi nhặng là vectơ truyền bệnh quan trọng, đặc biệt trong việc truyền các loại ấu trùng gây nhiễm bệnh cho con người. Các ấu trùng ruồi như giòi có thể gây nhiễm bệnh tại nhiều cơ quan khác nhau trong cơ thể. Việc phát hiện chúng trong cơ quan nhiễm bệnh thường được sử dụng như một tiêu chí chẩn đoán.
Ấu trùng ruồi có thể gây bệnh tại nhiều cơ quan trong cơ thể con người bao gồm da, niêm mạc, mắt, tai mũi họng, cơ quan tiêu hóa, sinh dục và tiết niệu. Các biện pháp phòng bệnh như diệt ruồi nhặng và ngăn chặn con đường lây nhiễm, đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn chặn sự lây nhiễm và kiểm soát bệnh tình. Cùng tìm hiểu qua bài viết sau nhé!
Bệnh nhiễm ấu trùng ruồi Maggot là một loại bệnh nhiễm ký sinh trùng ở người và có thể xuất hiện ở mọi đối tượng. Trong cơ thể người, ấu trùng của ruồi (giòi) phát triển bên trong vật chủ và tiến hành ăn mô, gây ra các vết loét nghiêm trọng tại vị trí ký sinh trùng. Ấu trùng thường xuyên làm tổ trên bất kỳ vùng nào của cơ thể người.
Ruồi xanh và nhặng, đặc biệt là những loại có hai cánh, thường có xu hướng tìm kiếm các vết thương hở và các vùng ẩm ướt nơi có phân và nước tiểu. Chúng không gây nhiễm trùng ấu trùng Maggot trực tiếp mà chỉ đóng vai trò là trung gian truyền ấu trùng của loại ký sinh trùng này.
Bệnh nhiễm ấu trùng ruồi Maggot là do ấu trùng ruồi gây ra. Những ấu trùng này có thể nhiễm vào mô sống, đã chết hoặc đã hoại tử ở nhiều vị trí trên cơ thể người bao gồm da, mắt, tai, dạ dày và ruột non hoặc trong hệ tiết niệu. Chúng có thể xâm nhập qua vết thương hở hoặc vùng da không tổn thương.
Ở khu vực nhiệt đới, nơi bệnh thường xuyên xuất hiện, có thể có trường hợp ruồi đẻ trứng trên quần áo khi treo ngoài trời. Khi người ta mặc quần áo này, ấu trùng sẽ bám vào người và không rời đi. Khi cơ thể chảy máu hoặc bị thương, ruồi nhặng sẽ bị hấp dẫn và bắt đầu đẻ trứng. Trứng sẽ tồn tại trên vết thương khoảng 8 tiếng đến 1 ngày trước khi trở thành ấu trùng. Sau đó, các ấu trùng này sẽ đi vào cơ thể người và ăn mô. Nếu không được chữa trị kịp thời, chúng có thể di chuyển và xâm nhập vào các cơ quan khác của cơ thể.
Cách ruồi đưa ấu trùng ruồi Maggot vào cơ thể người bao gồm:
Bệnh nhiễm ấu trùng ruồi Maggot có thể gây ảnh hưởng trực tiếp tại nơi ấu trùng định vị. Dưới đây là một số triệu chứng ở một số bộ phận ấu trùng ruồi ký sinh:
Để chẩn đoán bệnh nhiễm ấu trùng và phân biệt với các căn nguyên khác, quá trình này thường kết hợp nhiều phương pháp xét nghiệm. Công thức máu ngoại vi thường được kiểm tra để đánh giá các yếu tố như bạch cầu ưa acid và bạch cầu đa nhân trung tính, mang đến thông tin về mức độ nhiễm trùng và phản ứng cơ bản của hệ thống miễn dịch. Chỉ số viêm như tốc độ lắng hồng cầu (ESR), C-reactive protein (CRP), và procalcitonin được đo lường để đánh giá mức độ nhiễm trùng.
Xét nghiệm chẩn đoán hình ảnh như X-quang ngực, nội soi tai mũi họng, và soi đáy mắt được thực hiện để đánh giá tình trạng của các cơ quan và xác định các biểu hiện của nhiễm trùng trong cơ thể.
Đối với xét nghiệm chẩn đoán căn nguyên, việc sử dụng soi kính lúp hoặc kính hiển vi điện tử giúp nhìn trực tiếp ấu trùng ruồi, cung cấp thông tin về loại và số lượng ấu trùng. Các phương pháp như ELISA (Enzyme-Linked Immunosorbent Assay) được sử dụng để phát hiện dấu hiệu huyết thanh của một số loài ấu trùng ruồi. Một số cơ sở y tế cũng có thể áp dụng kỹ thuật PCR (Polymerase Chain Reaction) để xác định gen của ấu trùng, hỗ trợ trong quá trình chẩn đoán.
Chẩn đoán chính xác và phân biệt giữa nhiễm ấu trùng ruồi và các căn nguyên khác đòi hỏi sự hợp tác chặt chẽ giữa các chuyên gia y tế và việc sử dụng nhiều phương pháp xét nghiệm khác nhau.
Để đối phó với ấu trùng ruồi Maggot, các biện pháp điều trị và chăm sóc bao gồm:
Các biện pháp phòng chống bệnh nhiễm ấu trùng ruồi Maggot có thể bao gồm:
Nhiễm ấu trùng ruồi Maggot là một căn bệnh ký sinh trùng gây ra và không lây nhiễm từ người sang người. Để phòng chống bệnh, quan trọng nhất là tránh tiếp xúc với sinh vật gây bệnh, giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm và ngăn chặn sự phát triển của sinh vật truyền bệnh thông qua các biện pháp vệ sinh cơ bản.
Xem thêm:
Dược sĩ Đại họcNguyễn Thị Hồng Nhung
Tốt nghiệp đại học Khoa Dược. Có kinh nghiệm hơn 10 năm trong lĩnh vực Dược phẩm, tư vấn thuốc và thực phẩm chức năng. Hiện đang là giảng viên cho Dược sĩ tại Nhà thuốc Long Châu.