Tốt nghiệp loại giỏi trường Đại học Y Dược Huế. Từng tham gia nghiên cứu khoa học đề tài về Dược liệu. Nhiều năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực Dược phẩm. Hiện đang là giảng viên cho Dược sĩ tại Nhà thuốc Long Châu.
Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Mặc định
Lớn hơn
Xương móng đóng vai trò quan trọng trong việc liên kết các cơ trong lưỡi, miệng, yết hầu, nắp thanh quản và thanh quản với nhau, tạo nên âm thanh và giọng nói cho con người. Điều này giúp chúng ta có khả năng phát âm và giao tiếp một cách hiệu quả. Cùng tìm hiểu rõ hơn về đặc điểm cấu tạo của xương móng trong nội dung bài viết dưới đây nhé!
Xương móng là phần xương có sự tương đồng với móng ngựa. Đoạn xương này thường nằm ở phía giữa mặt trước của cổ, giữa các phần của sụn tuyến giáp, và ở gần cằm. Trên đoạn xương này, các cơ sẽ được gắn kết, cho phép xương móng thực hiện các phương hướng di chuyển như tiến, lùi, lên và xuống một cách linh hoạt từ vị trí nghỉ. Đoạn xương móng thường đặc biệt xa với các đoạn xương khác trong cơ thể, và chúng được kết nối với nhau thông qua các cơ và dây chằng.
Xương móng bao gồm hai cặp sừng và một thân xương. Thân xương là phần trung tâm của xương móng, có cấu trúc phức tạp với nhiều mặt và phía. Cặp sừng hình thành từ hai bên của thân xương và bao gồm sừng lớn và sừng nhỏ.
Sừng lớn có những đặc điểm cấu trúc sau: Phía trên là phẳng, càng xuống dưới càng trở nên nhọn. Sừng lớn thường nổi ra phía sau và có thể vượt ra ngoài biên của thân xương. Một số nhóm cơ, như cơ thắt hầu họng giữa và cơ ức đòn chũm, gắn vào bề mặt trên của sừng lớn. Để tạo điều kiện cho việc gắn kết dễ dàng hơn, bề mặt phía trên của sừng lớn thường được làm thô ráp. Ở khu vực ngã ba của sừng lớn, có các cơ như cơ stylohyoid và cơ tiêu hóa. Màng thyrohyoid xuất hiện ở khu vực viền giữa của sừng lớn. Sừng nhỏ bao gồm hai khối hình nón, kích thước nhỏ, gốc của chúng nằm ở góc tiếp giáp của thân xương và sừng lớn. Sừng nhỏ nằm dọc theo đường gờ ngang của thân xương.
Các nhóm cơ này thực sự được gắn vào xương móng. Thực tế, nhiều nhóm cơ quan trọng của cơ thể gắn vào đoạn này. Ví dụ, một số cơ bên trong lưỡi, cơ ức đòn chũm, cơ co thắt hầu họng giữa và cơ genioglossus, đều gắn vào xương móng. Ngoài ra, nhóm cơ suprahyoid, bao gồm cơ mylohyoid, cơ geniohyoid, cơ tiêu hóa và cơ stylohyoid, cũng gắn vào xương móng. Phần dưới cùng của xương móng được gắn với cơ sternohyoid, cơ omohyoid và thyrohyoid.
Xương móng có nhiệm vụ quan trọng là cố định cấu trúc của thanh quản, lưỡi và hầu họng, giúp các bộ phận này hoạt động một cách linh hoạt.
Nhờ vào việc cố định thanh quản ở phía dưới và lưỡi ở phía trên, xương móng cho phép chúng ta tạo ra âm thanh và tham gia vào các cuộc trò chuyện một cách tự nhiên. Điều này được thực hiện bằng cách giữ cho các bộ phận này ổn định và trong tư thế phù hợp để tạo ra các âm điệu và ngôn từ. Ngoài ra, xương móng cũng hỗ trợ hoạt động của các nhóm cơ, giúp hàm mở ra một cách dễ dàng hơn, cung cấp khả năng linh hoạt trong việc nhai và nói chuyện.
Một chức năng quan trọng khác của xương móng là giữ đường thở mở trong khi bạn đang ngủ. Điều này đảm bảo rằng không có cản trở nào xuất hiện trong đường hô hấp khi bạn đang trong trạng thái nghỉ ngơi. Điều này đặc biệt quan trọng để đảm bảo sự thông thoáng của đường hô hấp và giúp tránh nguy cơ của việc bị ngạt khi ngủ.
Với vai trò quan trọng này, xương móng thực sự đóng một vai trò không thể phủ nhận trong nhiều hoạt động của cơ thể. Việc duy trì sự ổn định và linh hoạt của các bộ phận quan trọng như thanh quản, lưỡi và hầu họng là chìa khóa để thực hiện các chức năng cần thiết của cơ thể, bao gồm cả việc giao tiếp và hô hấp.
Hội chứng xương móng là một vấn đề phổ biến, thường xuất phát từ hiện tượng vôi hóa và viêm vùng bám tận của dây chằng trâm - móng tới xương móng. Các triệu chứng của bệnh thường bao gồm cảm giác đau buốt, nhói mỗi khi hàm dưới cử động, khi nuốt thức ăn hoặc nước bọt, hoặc khi di chuyển đầu. Cơn đau thường bắt đầu từ gốc hàm và lan rộng tới cổ và tai. Một số bệnh nhân có thể cảm thấy như có một vật thể lạ mắc kẹt trong họng.
Để phát hiện sớm và điều trị hội chứng xương móng, việc đi khám bác sĩ là rất quan trọng. Bác sĩ thường sử dụng các phương pháp chẩn đoán hình ảnh như chụp X-quang, chụp cắt lớp hoặc chụp cộng hưởng từ để phát hiện các dấu hiệu của vôi hóa và viêm vùng bám tận của dây chằng trâm - móng. Các phương pháp khác như tiêm gây tê vào vùng bám tận của dây chằng trâm - móng hoặc nội soi dạ dày thực quản cũng được sử dụng để hỗ trợ trong quá trình chẩn đoán.
Nếu hội chứng xương móng được phát hiện kịp thời và điều trị đúng cách, tình trạng bệnh thường có thể được cải thiện đáng kể. Hai phương pháp điều trị chính hiện đang được áp dụng là vật lý trị liệu và sử dụng thuốc nội khoa.
Vật lý trị liệu thường bao gồm các biện pháp như tập luyện, massage, và các kỹ thuật giãn cơ để giảm cảm giác đau và cải thiện khả năng vận động của bệnh nhân.
Bên cạnh đó, sử dụng thuốc nội khoa có thể giúp kiểm soát viêm và giảm đau cho bệnh nhân. Các loại thuốc như thuốc chống viêm không steroid (NSAIDs) thường được sử dụng để giảm viêm và giảm đau. Đôi khi, các loại thuốc giảm đau mạnh hơn như opioid có thể được kê đơn trong trường hợp đau nặng.
Tóm lại, việc chẩn đoán và điều trị sớm hội chứng xương móng là rất quan trọng để ngăn chặn sự tiến triển của bệnh và cải thiện chất lượng cuộc sống của bệnh nhân.
Dược sĩ Đại họcNgô Kim Thúy
Tốt nghiệp loại giỏi trường Đại học Y Dược Huế. Từng tham gia nghiên cứu khoa học đề tài về Dược liệu. Nhiều năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực Dược phẩm. Hiện đang là giảng viên cho Dược sĩ tại Nhà thuốc Long Châu.