Dược sĩ chuyên ngành Dược lâm sàng, với nhiều năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực dược phẩm. Là Dược sĩ Long Châu đạt được chứng chỉ bệnh học cấp quốc tế. Hiện đang là giảng viên tại Trung tâm Đào tạo FPT Long Châu.
Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Mặc định
Lớn hơn
Thời gian bán thải của thuốc là yếu tố được chú trọng khi sử dụng bất kỳ loại dược chất nào. Vậy yếu tố này ảnh hưởng gì tới quá trình dùng thuốc? Hãy cùng Nhà thuốc Long Châu tìm hiểu ứng dụng thực tế của khái niệm này nhé!
Thời gian bán thải của thuốc dùng để chỉ khoảng thời gian cần thiết để dược chất thải trừ một nửa trong hệ tuần hoàn người dùng. Từ đó, yếu tố này ảnh hưởng tới thời gian hoạt chất đạt tác dụng, bị thải trừ hay bị sử dụng quá liều.
Thời gian bán thải (T1/2) của thuốc là một khái niệm trong dược lý học, đề cập đến khoảng thời gian cần thiết để lượng thuốc (hoặc nồng độ thuốc) trong máu được thải trừ còn lại một nửa. Cụ thể hơn, đây là khoảng thời gian cần thiết để nồng độ hoặc lượng thuốc trong huyết tương giảm đi chính xác một nửa (50%) tính từ khi thuốc vào cơ thể.
Thời gian bán thải có ý nghĩa quan trọng trong việc xác định liều lượng cùng tần suất dùng thuốc để đạt được cũng như duy trì nồng độ thuốc hiệu quả trong máu mà không gây tác dụng phụ nghiêm trọng. Một số áp dụng thực tiễn của thời gian bán thải bao gồm:
Hầu hết các loại thuốc được coi là có tác dụng không đáng kể (bị đào thải gần như toàn bộ) sau khoảng 4 đến 5 lần thời gian bán thải. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là không còn thuốc trong cơ thể. Thực tế, thuốc có thể vẫn còn tồn tại trong cơ thể nhưng ở nồng độ quá thấp để có tác dụng dược lý đáng kể. Đây là một điểm quan trọng cần lưu ý trong các tình huống như xét nghiệm ma túy, khi mà thuốc có thể bị phát hiện bằng các xét nghiệm chuyên sâu dù đã qua nhiều thời gian bán thải.
Thời gian bán thải (T1/2) là một thông số quan trọng trong dược lý học, giúp ích rất nhiều trong việc kê đơn và điều trị. Hiểu rõ về khái niệm thời gian bán thải giúp xác định tốc độ bài tiết cùng nồng độ ở trạng thái ổn định của bất kỳ loại thuốc cụ thể nào, từ đó tối ưu hóa hiệu quả điều trị và giảm thiểu tác dụng phụ.
Thuốc hoặc hoạt chất có thời gian bán hủy ngắn hơn có xu hướng tác dụng nhanh nhưng mất tác dụng nhanh chóng, thường cần được dùng nhiều lần trong ngày để duy trì hiệu quả. Ngược lại, thuốc có thời gian bán thải dài hơn có thể mất nhiều thời gian hơn để bắt đầu có tác dụng, nhưng duy trì tác dụng lâu hơn và có thể chỉ cần dùng một lần mỗi ngày hoặc thậm chí ít hơn.
Trong đó, khoảng cách tính liều dựa vào T1/2 có thể ước chừng như sau:
Các loại thuốc khác nhau có thời gian bán thải khác nhau nhưng hầu hết các thuốc tuân theo dược động học bậc nhất đều áp dụng được các nguyên tắc trên. Tuy nhiên, một số ít loại thuốc tuân theo dược động học bậc không như Ethanol, Phenytoin, Gabapentin, trong đó lượng thuốc giảm một lượng không đổi theo thời gian bất kể nồng độ ban đầu.
Bên cạnh đó, thời gian bán thải giúp xác định khoảng thời gian dùng thuốc cần thiết để dược chất đạt nồng độ ổn định trong máu, từ đó duy trì hiệu quả điều trị. Thời gian cần thiết để nồng độ thuốc đạt trạng thái ổn định (Css) trong huyết tương (trong trường hợp đưa liều cách đều, lặp đi lặp lại) là 5 lần T1/2.
Đối với thuốc có T1/2 ngắn thì sẽ nhanh đạt trạng thái ổn định hơn. Khi nồng độ thuốc trong cơ thể ổn định, các tác dụng phụ ban đầu mà bệnh nhân gặp phải thường bắt đầu giảm.
Cuối cùng, thời gian bán thải của thuốc giúp tính toán thời gian cần thiết để thải trừ thuốc hoàn toàn ra khỏi cơ thể (90-95%) khi dùng một liều duy nhất là 7 lần T1/2. Từ đó giúp chuyên gia kiểm soát tương tác thuốc cũng như quản lý các tác dụng không mong muốn.
Việc xác định thời gian bán thải không hề đơn giản, dễ gây nhầm lẫn. Điều này phụ thuộc vào việc thuốc tuân theo dược động học bậc 0 hoặc bậc 1.
Với trường hợp thuốc tuân theo dược động học bậc 0 là trường hợp đặc biệt khi lượng thuốc được thải trừ khỏi cơ thể theo một tốc độ không đổi, bất kể nồng độ thuốc trong máu. Công thức tính thời gian bán thải cho loại thuốc này là T1/2 = 0.5C/k0.
Thời gian bán thải trong trường hợp này không phải là một giá trị hằng định, bởi nó phụ thuộc vào nồng độ thuốc ban đầu. Điều này khiến việc dự đoán và quản lý liều lượng thuốc trở nên phức tạp hơn.
Mặt khác, phần lớn các loại thuốc tuân theo dược động học bậc 1, trong đó tốc độ thải trừ thuốc tỷ lệ thuận với nồng độ thuốc trong máu. Công thức tính thời gian bán thải cho loại thuốc này là T1/2 = ln2/ ke = 0.693/ke = 0,693xVd/Cl.
Trong đó:
Thời gian bán thải trong trường hợp này là một giá trị hằng định, giúp việc quản lý và dự đoán liều lượng thuốc dễ dàng hơn.
Thời gian bán thải của thuốc chịu ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố liên quan đến đặc tính của người bệnh và của thuốc. Hiểu rõ những yếu tố này giúp tối ưu hóa hiệu quả điều trị, đồng thời giảm thiểu tác dụng phụ.
Đặc tính của người bệnh bao gồm:
Đặc tính của từng hoạt chất cũng ảnh hưởng tới thời gian bán thải, cụ thể:
Thông qua bài viết trên, Nhà thuốc Long Châu xin gửi tới quý độc giả thông tin về thời gian bán thải của thuốc. Hiểu rõ về khái niệm này cùng các yếu tố tác động giúp chuyên gia y tế tối ưu hóa liệu trình điều trị, đảm bảo hiệu quả và an toàn cho bệnh nhân. Việc xác định chính xác thời gian bán thải đồng thời yêu cầu sự xem xét toàn diện và điều chỉnh linh hoạt dựa trên tình trạng cụ thể của từng bệnh nhân.
Xem thêm:
Dược sĩ Đại họcPhạm Nguyễn Hoàng Kim
Dược sĩ chuyên ngành Dược lâm sàng, với nhiều năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực dược phẩm. Là Dược sĩ Long Châu đạt được chứng chỉ bệnh học cấp quốc tế. Hiện đang là giảng viên tại Trung tâm Đào tạo FPT Long Châu.