Độ tuổi bị tay chân miệng thường gặp và cách phòng ngừa
Ngày 30/10/2024
Kích thước chữ
Mặc định
Lớn hơn
Bệnh tay chân miệng là một trong những bệnh nhiễm virus thường gặp ở trẻ em, đặc biệt phổ biến trong độ tuổi bị tay chân miệng dễ mắc phải là dưới 5 tuổi. Bệnh không chỉ gây khó chịu với các triệu chứng như sốt, loét miệng, phát ban mà còn tiềm ẩn nguy cơ biến chứng nguy hiểm nếu không được chăm sóc và theo dõi kịp thời. Do vậy, việc hiểu rõ về độ tuổi dễ mắc bệnh và cách phòng ngừa sẽ giúp phụ huynh chủ động bảo vệ sức khỏe của trẻ, giảm thiểu nguy cơ lây lan trong cộng đồng.
Bệnh tay chân miệng, một loại bệnh truyền nhiễm do virus, thường xảy ra ở trẻ em, đặc biệt là trong độ tuổi bị tay chân miệng. Với các triệu chứng như sốt, loét miệng và phát ban, bệnh không chỉ gây khó chịu mà còn có thể dẫn đến biến chứng nghiêm trọng. Vì vậy, việc nhận diện độ tuổi dễ mắc bệnh và thực hiện các biện pháp phòng ngừa là rất quan trọng để bảo vệ sức khỏe của trẻ nhỏ.
Cách nhận biết bệnh tay chân miệng
Bệnh tay chân miệng là một bệnh truyền nhiễm phổ biến ở trẻ em, đặc biệt dưới 5 tuổi, với các dấu hiệu và triệu chứng dễ nhận biết. Giai đoạn đầu của bệnh thường bắt đầu bằng các triệu chứng như sốt nhẹ, đau họng, khiến trẻ cảm thấy khó chịu và thường biếng ăn, thậm chí có thể bỏ ăn, bỏ bú. Trẻ có biểu hiện quấy khóc nhiều hơn, mệt mỏi, đôi khi tiêu chảy nhẹ. Sốt ở giai đoạn đầu thường không quá cao, nhưng nếu kéo dài hoặc tăng cao, có thể là dấu hiệu cảnh báo.
Sau 1-2 ngày xuất hiện sốt, các vết loét nhỏ màu đỏ hoặc phỏng nước với đường kính khoảng 2-3 mm thường xuất hiện ở niêm mạc miệng, lưỡi và lợi của trẻ. Những vết loét này gây đau và khó chịu, khiến trẻ càng biếng ăn hơn và dễ chảy nước dãi. Đây là một trong những dấu hiệu rõ ràng giúp nhận biết bệnh tay chân miệng, vì chúng ít gặp ở các bệnh khác.
Ngoài ra, trẻ có thể xuất hiện các mụn nước dạng phỏng trên lòng bàn tay, lòng bàn chân, đầu gối và đôi khi cả ở mông. Những mụn nước này thường không gây ngứa ở trẻ, nhưng khi bệnh gặp ở người lớn, có thể gây ngứa dữ dội. Mụn nước thường tồn tại khoảng 7-10 ngày rồi tự biến mất, để lại vết thâm mờ. Những tổn thương ngoài da này rất hiếm khi gây loét hay nhiễm trùng, nhưng vẫn cần được theo dõi cẩn thận.
Bên cạnh đó, một số trẻ có thể nôn, mệt mỏi hoặc bị tiêu chảy nhẹ. Tuy nhiên, nếu trẻ sốt cao liên tục, nôn nhiều hoặc xuất hiện các dấu hiệu như giật mình khi ngủ, bứt rứt và quấy khóc không ngừng, thì đây có thể là dấu hiệu cảnh báo biến chứng nghiêm trọng. Biến chứng của bệnh tay chân miệng, như viêm não, viêm màng não, viêm cơ tim hoặc phù phổi cấp, thường xuất hiện từ ngày thứ 2 đến ngày thứ 5 của bệnh và có thể gây nguy hiểm nếu không được can thiệp kịp thời.
Nhìn chung, bệnh tay chân miệng có thể tự khỏi trong vòng 7-10 ngày nếu không có biến chứng. Tuy nhiên, việc nhận biết độ tuổi bị tay chân miệng thường gặp và phát hiện sớm, theo dõi sát sao các dấu hiệu của bệnh, đặc biệt là các dấu hiệu cảnh báo biến chứng, là rất quan trọng để đảm bảo sức khỏe cho trẻ và tránh nguy cơ nghiêm trọng đến tính mạng.
Độ tuổi bị tay chân miệng thường gặp
Bệnh tay chân miệng thường xảy ra ở trẻ em dưới 10 tuổi, đặc biệt phổ biến ở trẻ dưới 5 tuổi. Đối tượng càng nhỏ tuổi thì các triệu chứng bệnh càng nghiêm trọng hơn, vì hệ miễn dịch và khả năng đề kháng của trẻ còn chưa hoàn thiện. Tuy nhiên, bất kỳ ai chưa từng mắc bệnh đều có nguy cơ nhiễm virus nếu tiếp xúc với các dụng cụ, bề mặt, hoặc người bệnh. Virus có thể lây qua đường tiếp xúc gần, đặc biệt trong môi trường như trường học, nơi trẻ nhỏ thường xuyên tiếp xúc với nhau.
Mặc dù phần lớn người lớn đã có miễn dịch với virus gây bệnh tay chân miệng, nhưng vẫn có một số trường hợp thanh thiếu niên và người trưởng thành bị nhiễm, dù hiếm. Phụ nữ mang thai cũng cần cẩn trọng vì nếu nhiễm bệnh, virus có thể lây sang thai nhi, đặc biệt trong giai đoạn cuối thai kỳ hoặc trong khi sinh.
Một điểm quan trọng là người mắc bệnh tay chân miệng có thể tái nhiễm nhiều lần do mỗi lần nhiễm bệnh, cơ thể chỉ tạo ra kháng thể với một loại virus nhất định. Vì virus thuộc nhóm Enterovirus có nhiều chủng loại khác nhau, nên ngay cả những người đã từng mắc bệnh vẫn có nguy cơ mắc lại nếu tiếp xúc với chủng virus khác.
Cách phòng ngừa bệnh tay chân miệng
Phòng ngừa bệnh tay chân miệng đòi hỏi phải thực hiện tốt các biện pháp vệ sinh cá nhân và môi trường sống, đặc biệt là với trẻ nhỏ. Trước hết, việc rửa tay sạch sẽ là biện pháp quan trọng giúp ngăn ngừa lây lan virus gây bệnh. Người chăm sóc và trẻ cần rửa tay thường xuyên bằng xà phòng, đặc biệt là trước khi ăn, trước khi cho trẻ ăn, sau khi sử dụng nhà vệ sinh, và sau khi thay tã. Rửa tay kỹ lưỡng giúp loại bỏ các virus bám trên bề mặt da tay, làm giảm nguy cơ lây nhiễm.
Bên cạnh đó, làm sạch môi trường sống và các vật dụng mà trẻ tiếp xúc hàng ngày cũng đóng vai trò quan trọng. Các vật dụng như đồ chơi, bàn ghế, tay nắm cửa cần được vệ sinh thường xuyên bằng nước và xà phòng. Sau khi rửa sạch, chúng nên được khử trùng bằng các dung dịch sát khuẩn thông thường. Việc này đặc biệt quan trọng đối với những đồ dùng ở trường học hoặc nơi trẻ thường xuyên vui chơi, vì đây là những nơi virus có thể dễ dàng lan truyền giữa trẻ nhỏ.
Ngoài ra, để giảm nguy cơ lây nhiễm, cần hạn chế các hành vi tiếp xúc gần như ôm hôn, dùng chung đồ dùng với người bệnh. Khi trẻ đã mắc bệnh, tốt nhất là không nên đưa trẻ đến trường cho đến khi các triệu chứng hoàn toàn thuyên giảm để tránh lây lan sang các trẻ khác. Các vật dụng cá nhân của người bệnh, chẳng hạn như khăn giấy, tã lót, cần được xử lý cẩn thận, không nên thải bừa bãi ra môi trường chung.
Vệ sinh đồ chơi của trẻ cũng là biện pháp cần thiết để hạn chế sự lây lan của virus. Đối với đồ chơi có thể rửa bằng nước, cần ngâm với nước ấm và xà phòng, hoặc lau bằng dung dịch sát khuẩn. Với những đồ chơi không thể rửa, có thể sử dụng gạc cồn để làm sạch bề mặt. Việc vệ sinh đồ chơi hàng ngày tại nhà và ở các cơ sở giữ trẻ giúp giảm thiểu nguy cơ lây bệnh.
Cuối cùng, giữ sạch nhà cửa và vệ sinh cá nhân của người chăm sóc là điều cần thiết. Người chăm sóc cần thường xuyên vệ sinh các bề mặt tiếp xúc như sàn nhà, tay nắm cửa, và giữ vệ sinh nhà vệ sinh. Những điều này giúp tạo môi trường an toàn, hạn chế tối đa nguy cơ lây nhiễm. Hiện tại, chưa có vắc xin phòng ngừa bệnh tay chân miệng, nên vệ sinh và cách ly vẫn là cách phòng bệnh hiệu quả nhất.
Tóm lại, độ tuổi bị tay chân miệng thường gặp nhất là trẻ nhỏ, đặc biệt là dưới 5 tuổi, khi sức đề kháng của trẻ còn yếu và dễ nhiễm virus. Tuy nhiên, bệnh vẫn có thể lây lan cho người lớn hoặc trẻ lớn hơn, đặc biệt nếu không thực hiện tốt các biện pháp vệ sinh cá nhân và môi trường sống. Hiểu rõ về độ tuổi bị tay chân miệng và cách phòng ngừa sẽ giúp giảm thiểu tác động của bệnh, bảo vệ sức khỏe cho cả trẻ em và cộng đồng.
Có thể bạn quan tâm
Thông tin và sản phẩm gợi ý trong bài viết chỉ mang tính chất tham khảo, vui lòng liên hệ với Bác sĩ, Dược sĩ hoặc chuyên viên y tế để được tư vấn cụ thể. Xem thêm
Dược sĩ chuyên khoa Dược lý - Dược lâm sàng. Tốt nghiệp 2 trường đại học Mở và Y Dược TP. Hồ Chí Minh. Có kinh nghiệm nghiên cứu về lĩnh vực sức khỏe, đạt được nhiều giải thưởng khoa học. Hiện là Dược sĩ chuyên môn phụ trách xây dựng nội dung và triển khai dự án đào tạo - Hội đồng chuyên môn tại Nhà thuốc Long Châu.