33 năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực tiêm chủng, bao gồm 21 năm quản lý. Từng đảm nhiệm vị trí Bác sĩ Trưởng tại Trạm Y tế xã Phan, Tây Ninh trước khi giữ vai trò Bác sĩ Trưởng tại Trung tâm Tiêm chủng Long Châu.
Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Bác sĩ Chuyên khoa 1Nguyễn Thị Nhiên
33 năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực tiêm chủng, bao gồm 21 năm quản lý. Từng đảm nhiệm vị trí Bác sĩ Trưởng tại Trạm Y tế xã Phan, Tây Ninh trước khi giữ vai trò Bác sĩ Trưởng tại Trung tâm Tiêm chủng Long Châu.
Dị ứng thức ăn xảy thông qua các phản ứng được kích hoạt bởi hệ thống miễn dịch, khi cơ thể lầm tưởng thức ăn là đối tượng nguy hại. Dị ứng thức ăn có thể chỉ là triệu chứng ngứa ngáy thông thường nhưng cũng có thể tiến triển đến phù nề, chèn ép khí quản gây khó thở hoặc thậm chí là tử vong. Bệnh nhân cần được xác định rõ là dị ứng với loại thức ăn nào để có cách phòng tránh cũng như là cách xử trí kịp thời nếu lỡ ăn phải loại thực phẩm đó trong tương lai.
Dị ứng thức ăn (thực phẩm) được định nghĩa là các phản ứng xảy ra sau ăn do đáp ứng bất thường của hệ miễn dịch với thành phần của thức ăn, có thể thông qua IgE, không IgE hoặc phối hợp cả hai.
Thực phẩm được định nghĩa là bất kỳ chất nào, cho dù đã qua chế biến, sơ chế hay ở dạng thô được dùng cho người và bao gồm cả đồ uống, kẹo cao su, phụ gia thực phẩm và thực phẩm chức năng. Không bao gồm thuốc, sản phẩm thuốc lá và mỹ phẩm.
Tám loại thức ăn chịu trách nhiệm cho phần lớn các phản ứng dị ứng bao gồm:
Sữa bò;
Trứng;
Cá;
Đậu phộng;
Động vật có vỏ;
Đậu nành;
Hạt cây;
Lúa mì.
Chất gây dị ứng thực phẩm được định nghĩa là các thành phần cụ thể của thực phẩm hoặc các thành phần bên trong thực phẩm (thường là protein, nhưng đôi khi cũng có thể là chất hóa học) được các tế bào miễn dịch đặc hiệu với chất gây dị ứng nhận ra và gây ra các phản ứng miễn dịch cụ thể, dẫn đến các triệu chứng đặc trưng.
Một số chất gây dị ứng (thường là từ trái cây và rau quả) gây ra các phản ứng dị ứng chủ yếu nếu ăn khi còn sống. Tuy nhiên, hầu hết các chất gây dị ứng thực phẩm vẫn có thể gây ra phản ứng ngay cả khi chúng đã được nấu chín hoặc đã trải qua quá trình tiêu hóa trong dạ dày và ruột. Một hiện tượng được gọi là phản ứng chéo có thể xảy ra khi một kháng thể phản ứng không chỉ với chất gây dị ứng ban đầu mà còn với chất gây dị ứng tương tự.
Cần phân biệt dị ứng thức ăn với tình trạng không dung nạp thức ăn là các phản ứng xảy ra sau ăn không thông qua cơ chế miễn dịch (ví dụ như không dung nạp lactose), và các phản ứng với các chất phụ gia (ví dụ như bột ngọt, metabisulfit, tartrazin) hoặc các chất gây ô nhiễm thực phẩm (ví dụ: Bụi latex dính trong thực phẩm do được vận chuyển bởi nhân viên mang găng tay latex).
Các triệu chứng và dấu hiệu dị ứng thức ăn khác nhau do tác nhân dị ứng, cơ chế và tuổi bệnh nhân.
Biểu hiện thông thường nhất ở trẻ sơ sinh là viêm da dị ứng đơn thuần hoặc với các triệu chứng tiêu hóa (ví dụ như buồn nôn, nôn mửa, tiêu chảy). Trẻ em thường vượt qua các biểu hiện này và phản ứng ngày càng nhiều với các chất gây dị ứng đường hô hấp, với các triệu chứng hen suyễn và viêm mũi; sự tiến triển này được gọi là cơ địa dị ứng tăng dần (atopic march).
Ở độ tuổi 10, bệnh nhân hiếm khi có triệu chứng hô hấp sau khi ăn thực phẩm gây dị ứng, mặc dù các test da vẫn dương tính. Nếu viêm da dị ứng kéo dài hoặc xuất hiện ở trẻ lớn hơn hoặc người lớn, hoạt động của nó dường như phần lớn không phụ thuộc vào dị ứng IgE, mặc dù các bệnh nhân bị viêm da nặng có nồng độ IgE huyết thanh cao hơn những bệnh nhân tự miễn không bị viêm da.
Khi dị ứng thực phẩm xảy ra ở trẻ lớn hơn và người lớn, phản ứng có khuynh hướng nghiêm trọng hơn (ví dụ như nổi mề đay, phù mạch, thậm chí phản vệ). Ở một vài bệnh nhân, thực phẩm (đặc biệt là lúa mì và tôm) gây nên chứng quá mẫn nếu họ gắng sức sau đó; cơ chế không rõ. Thức ăn cũng có thể gây ra các triệu chứng không đặc hiệu (ví dụ, nhức đầu, ngất). Thỉnh thoảng, viêm bao tử, loét áp tơ, co thắt túi mật, táo bón co thắt, ngứa và eczema quanh hậu môn là do dị ứng thực phẩm.
Các phản ứng qua trung gian tế bào T thường có liên quan đến đường tiêu hóa, gây ra các triệu chứng như đau bụng bán cấp hoặc mãn tính, buồn nôn, quặn bụng và tiêu chảy.
Các triệu chứng của phản ứng dị ứng do thực phẩm gây ra:
Cơ quan | Phản ứng dị ứng, có thể xảy ra tức thời (vài phút đến vài giờ) hoặc trì hoãn (vài giờ đến vài ngày) |
Da | Ban đỏ, mẩn ngứa, nổi mày đay, phát ban dạng Morbilliform, phù mạch |
Mắt | Ngứa, ban đỏ kết mạc, chảy nước mắt, phù nề quanh mắt |
Miệng | Phù nề môi, lưỡi, vòm miệng, ngứa |
Hệ tiêu hóa | Buồn nôn, nôn, đau bụng, trào ngược, tiêu chảy |
Đường hô hấp trên | Hắt hơi, ngạt mũi, sổ mũi, ngứa, phù nề thanh quản, khàn giọng, ho khan |
Đường hô hấp dưới | Ho, tức ngực, khó thở, thở khò khè, co rút cơ liên sườn |
Hệ tim mạch | Nhịp tim nhanh (đôi khi nhịp tim chậm trong sốc phản vệ), hạ huyết áp, chóng mặt, ngất xỉu, mất ý thức |
Một số người bị tình trạng dị ứng nặng có thể dẫn đến sốc phản vệ, tử vong nếu không được điều trị kịp thời. Các biểu hiện cho nguy cơ bị sốc phản vệ như: Đường hô hấp bị thu hẹp và thắt lại; sưng cổ họng hoặc có cảm giác khối u trong cổ, sốc tới mức giảm huyết áp, mạch đập nhanh...
Trong một số trường hợp, dị ứng thức ăn có thể gây ra một phản ứng nghiêm trọng được gọi là sốc phản vệ. Các dấu hiệu của phản ứng này bao gồm:
Khàn tiếng, cổ họng căng hay một khối sưng trong cổ họng.
Thở khò khè, tức ngực hoặc khó thở.
Ngứa ran ở bàn tay, bàn chân, môi hoặc da đầu.
Nếu bạn gặp bất kỳ những triệu chứng này, hãy gọi cấp cứu ngay lập tức.
Bệnh dị ứng thực phẩm có nguyên nhân do hệ thống miễn dịch bị xác định nhầm một số loại thực phẩm cụ thể hoặc các chất có trong thực phẩm như là tác nhân gây hại. Khi đó, hệ thống miễn dịch sinh ra các tế bào để giải phóng các kháng thể được gọi là kháng thể immunoglobulin E (IgE) để trung hòa các thực phẩm gây dị ứng hay tác nhân thực phẩm (các chất gây dị ứng).
Trong những lần sau đó, khi ăn phải một lượng rất nhỏ thực phẩm đó, các kháng thể IgE sẽ cảm nhận và tín hiệu đến hệ thống miễn dịch để tạo ra histamine, cũng như các hóa chất khác, vào máu. Các hóa chất đó sẽ gây ra một loại dấu hiệu dị ứng.
Gần như bất kỳ thực phẩm hoặc phụ gia thực phẩm nào có thể gây ra phản ứng dị ứng, nhưng các yếu tố gây nên thông thường nhất bao gồm:
Ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ: Sữa, đậu nành, trứng, đậu phộng và lúa mì.
Ở trẻ lớn hơn và người lớn: Hạt và hải sản.
Sự phản ứng chéo giữa thực phẩm và các chất gây dị ứng không phải là thực phẩm và sự nhạy cảm có thể xảy ra ngoài đường tiêu hóa. Ví dụ, những bệnh nhân bị dị ứng đường miệng (điển hình, ngứa, ban đỏ và phù nề miệng khi ăn trái cây và rau) có thể bị nhạy cảm với phấn hoa có tính kháng nguyên giống với kháng nguyên thực phẩm; trẻ bị dị ứng đậu phộng có thể đã bị nhạy cảm với các loại kem đặc trị có chứa dầu đậu phộng được sử dụng để điều trị chứng phát ban. Nhiều bệnh nhân dị ứng với latex cũng dị ứng với chuối, kiwi, bơ, hoặc kết hợp.
Các chứng dị ứng thực phẩm phổ biến hơn ở trẻ em có bố mẹ bị dị ứng thức ăn, viêm mũi dị ứng hoặc dị ứng hen.
Nói chung, dị ứng thực phẩm là trung gian của IgE, T tế bào, hoặc cả hai:
Dị ứng qua trung gian IgE (ví dụ, nổi mày đay, hen suyễn, sốc phản vệ) khởi phát cấp tính, thường phát triển trong giai đoạn nhũ nhi và thường xảy ra ở những người có tiền sử atopy gia đình nặng.
Dị ứng T-cell (ví dụ như bệnh chế độ ăn protein đường tiêu hóa, bệnh celiac) biểu hiện dần dần và mãn tính; phổ biến nhất ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.
Dị ứng trung gian bởi cả IgE và tế bào T (ví dụ, viêm da dị ứng, bệnh tiêu hóa tăng bạch cầu ái toan) có xu hướng chậm hoặc xuất hiện mãn tính.
Cơ chế dị ứng thức ăn thường liên quan đến sự hiện diện của histamin và các chất hóa học trung gian khác trong cơ thể. Khi ăn phải thực phẩm chứa histamin hoặc trong quá trình chuyển hóa thức ăn, histamin sẽ được sản sinh, gây giãn mao mạch, thoát huyết tương và kích thích các tế bào khác. Sự thoát ra này dẫn đến tình trạng đọng lại các chất trong cơ thể, gây phù nề tại chỗ hoặc toàn thân.
Các chất hóa học trung gian này là nguyên nhân gây ra nhiều triệu chứng dị ứng như sưng huyết, tiết dịch, nổi mẩn ngứa, mề đay, co thắt cơ trơn gây đau bụng, buồn nôn và khó thở. Nghiên cứu cho thấy, các chất gây dị ứng thường là protein từ động vật hoặc thực vật, có đặc điểm bền với nhiệt. Điều này có nghĩa là ngay cả khi thực phẩm được nấu chín ở nhiệt độ cao, protein vẫn giữ nguyên cấu trúc ban đầu và không bị phân hủy bởi men tiêu hóa hoặc axit trong dạ dày, do đó vẫn có khả năng gây ra dị ứng.
Hiện tại, không có cách nào được biết đến để ngăn ngừa hoàn toàn dị ứng thức ăn ở người lớn ngoài việc không ăn thực phẩm gây dị ứng. Tuy nhiên, đối với trẻ sơ sinh, việc cho bú mẹ trong sáu tháng đầu đời có thể giúp ngăn ngừa dị ứng với sữa. Ngoài ra, việc cho trẻ tiếp xúc sớm với các thực phẩm dễ gây dị ứng như protein đậu phộng và trứng cũng có thể có tác dụng phòng ngừa. Nếu bạn có thắc mắc cụ thể về cách phòng ngừa dị ứng thực phẩm, hãy thảo luận với bác sĩ chăm sóc sức khỏe của bạn để được tư vấn.
Xem thêm thông tin: Các loại dị ứng thức ăn và cách phòng ngừa
Để tránh các tác nhân gây dị ứng thức ăn, bạn cần kiểm tra kỹ nhãn thành phần trên các sản phẩm thực phẩm. Các nhà sản xuất thực phẩm phải ghi rõ nếu sản phẩm có chứa bất kỳ chất nào trong 8 chất gây dị ứng thực phẩm phổ biến. Ngoài ra, hãy chú ý đến các ghi chú như "có thể chứa" hoặc "được sản xuất trên thiết bị dùng chung", vì điều này có thể cho thấy nguy cơ dị ứng. Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào về những thực phẩm bạn có thể hoặc không thể ăn, hãy tham khảo ý kiến bác sĩ để được tư vấn cụ thể.
Phản ứng dị ứng nghiêm trọng nhất với thực phẩm là phản vệ. Phản vệ xảy ra rất nhanh và có thể khiến cơ thể bạn bị sốc. Triệu chứng của phản vệ có thể bao gồm khó thở hoặc không thể thở được. Nếu không được điều trị kịp thời, phản vệ có thể gây nguy hiểm đến tính mạng.
Khi bị dị ứng thức ăn, bước đầu tiên là ngừng ngay việc tiêu thụ thực phẩm gây dị ứng. Nếu triệu chứng dị ứng nhẹ, bạn có thể sử dụng thuốc kháng histamin để giảm các triệu chứng như nổi mề đay, phát ban, ngứa và phù nề. Trong trường hợp dị ứng nghiêm trọng, cần ngừng ngay việc tiêu thụ thức ăn gây dị ứng và tìm kiếm sự cấp cứu ngay lập tức. Bác sĩ có thể tiêm epinephrine để xử lý tình huống khẩn cấp. Sau đó, bệnh nhân có thể được áp dụng một trong hai phương pháp điều trị: Liệu pháp miễn dịch qua đường uống hoặc sử dụng Anti-IgE.
Xem thêm thông tin: Hướng dẫn sơ cứu dị ứng thức ăn
Hỏi đáp (0 bình luận)