Từng làm ở Viện ISDS, nhiều năm cộng tác với CDC Thái Nguyên triển khai dự án phòng chống HIV/AIDS, 2 năm cộng tác với WHO.
Ứng dụng Nhà Thuốc Long Châu
Siêu ưu đãi, siêu trải nghiệm
Dược sĩ Đại học Nguyễn Tuấn Trịnh
Từng làm ở Viện ISDS, nhiều năm cộng tác với CDC Thái Nguyên triển khai dự án phòng chống HIV/AIDS, 2 năm cộng tác với WHO.
Bệnh viêm gan B là một nhiễm trùng gan do virus viêm gan B gây ra, có thể dẫn đến xơ gan và ung thư gan. Việc nhiễm trùng này lây lan qua tiếp xúc với máu hoặc dịch cơ thể nhiễm bệnh. Bệnh có thể phòng ngừa được bằng việc tiêm ngừa vaccine viêm gan B.
Viêm gan B hay còn gọi là viêm gan siêu vi B là một bệnh truyền nhiễm gây ra bởi vi rút viêm gan B (HBV). Vi rút viêm gan B thường lây qua đường máu, đường quan hệ tình dục không an toàn và lây truyền từ mẹ sang con. Sau khi vào máu, vi rút sẽ tấn công và gây phá huỷ tế bào gan.
Một số người bị bệnh viêm gan B chỉ phát bệnh trong vài tuần (giai đoạn này được gọi là nhiễm trùng "cấp tính") và sau đó sẽ có miễn dịch với vi rút viêm B. Tuy nhiên ở một số người khác, vi rút viêm gan B có thể gây tình trạng nhiễm "mãn tính" và khiến người bệnh có nguy cơ tử vong cao do xơ gan và ung thư gan.
Tìm hiểu thêm: Bệnh viêm gan B có mấy loại? Cách chẩn đoán chính xác
Đa số người bị viêm gan B sẽ không có bất kỳ triệu chứng nào, bệnh nhân sẽ tự khỏi bệnh mà hầu như không biết mình đã từng mắc viêm gan B. Nếu các triệu chứng xuất hiện thì thường xảy ra trong vòng 2 hoặc 3 tháng sau khi tiếp xúc với vi rút viêm gan B. Đây được gọi là giai đoạn cấp và các biểu hiện viêm gan B có thể bao gồm:
Các triệu chứng viêm gan B này thường sẽ hết trong vòng 1 đến 3 tháng cùng với sự đào thải của vi rút ra khỏi cơ thể.
Nếu sau 6 tháng mà bệnh nhân cơ thể vẫn chưa thải trừ được vi rút viêm gan B thì lúc này bệnh nhân được gọi là nhiễm viêm gan B mạn tính. Nhiễm HBV mạn tính có thể dẫn đến các biến chứng như:
Tìm hiểu thêm: Bị bệnh viêm gan B có nguy hiểm không?
Nếu bạn nghĩ rằng có thể đã tiếp xúc với virus viêm gan B (ví dụ như quan hệ tình dục không an toàn, tiếp xúc với máu hoặc dịch tiết người bệnh mắc viêm gan B...).
Nếu có bất kỳ triệu chứng nào nêu trên xảy ra, bạn nên liên hệ ngay với bác sĩ để được kiểm tra và tư vấn. Chẩn đoán và điều trị sớm sẽ giảm nguy cơ tăng nặng của bệnh và giúp bạn mau chóng hồi phục sức khỏe.
Bệnh viêm gan B là do vi rút viêm gan B (HBV) gây ra. Vi rút được truyền từ người sang người qua đường máu/dùng chung kim tiêm/vết thương do kim tiêm đâm, đường quan hệ tình dục (vi rút có thể lây truyền qua tinh dịch, dịch tiết âm đạo) hoặc lây truyền từ mẹ sang con (trong lúc sanh hoặc sau khi sanh). Vi rút không lây lan qua đường hô hấp.
Viêm gan B có thể diễn tiến cấp tính hoặc mạn tính:
Viêm gan B có thể tự khỏi trong một số trường hợp, đặc biệt là khi nhiễm trùng xảy ra ở giai đoạn cấp tính. Khoảng 90% người trưởng thành mắc viêm gan B cấp tính sẽ tự khỏi và phục hồi hoàn toàn trong vòng 6 tháng mà không cần điều trị đặc biệt. Tuy nhiên, một số người có thể phát triển viêm gan B mãn tính nếu hệ miễn dịch không tiêu diệt được vi-rút. Viêm gan B mãn tính có thể kéo dài suốt đời và yêu cầu điều trị và quản lý lâu dài để kiểm soát bệnh và ngăn ngừa các biến chứng.
Xem thêm thông tin: Viêm gan B tự khỏi được không?
Viêm gan B thường không thể được điều trị hoàn toàn, nhưng điều trị có thể giúp kiểm soát bệnh. Mục tiêu của điều trị là ngăn ngừa tiến triển bệnh, giảm triệu chứng, hạn chế lây nhiễm cho người khác và bảo vệ chức năng gan.
Xem thêm thông tin: Viêm gan B có chữa được không?
Viêm gan B trong giai đoạn đầu thường không có triệu chứng rõ ràng, vì vậy việc phát hiện sớm là rất quan trọng. Những người có nguy cơ cao nên thực hiện xét nghiệm định kỳ, đặc biệt nếu có tiếp xúc với người mắc bệnh hoặc có các yếu tố nguy cơ. Bạn có thể đi xét nghiệm máu tìm virus viêm gan B hoặc các dấu hiệu của nó trong máu. Đây là phương pháp chính để phát hiện viêm gan B.
Các yếu tố làm tăng nguy cơ mắc viêm gan B bao gồm:
Khi phụ nữ mang thai mắc viêm gan B, việc chăm sóc và quản lý tình trạng sức khỏe của cả mẹ và bé là rất quan trọng. Bạn cần tham khảo ý kiến bác sĩ chuyên khoa để theo dõi tình trạng viêm gan B và nhận hướng dẫn cụ thể. Nếu cần thiết, bác sĩ có thể chỉ định điều trị viêm gan B để giảm lượng virú và giảm nguy cơ lây truyền cho em bé. Việc điều trị nên được thực hiện dưới sự giám sát chặt chẽ của bác sĩ. Ngoài ra việc thực hiện các xét nghiệm và kiểm tra định kỳ để theo dõi sức khỏe của mẹ và sự phát triển của thai nhi.
Hỏi đáp (0 bình luận)